Thông Báo

Chứng Nhân

LOẠI BÀI VIẾT: Bài giảng

06.23.2019 Chúa Nhật – Lễ Mình Máu Chúa: St 14, 18-20; 1 Cr 11, 23-26; Lc 9, 11b-17

Bài Đọc I: “Ông mang bánh và rượu tới”.

Bài Đọc II: “Mỗi khi anh em ăn và uống anh em loan truyền việc Chúa chịu chết”. 1 Cr 11, 23-26

LỜI CHÚA: “Tất cả đều ăn no nê”. Lc 9, 11b-17

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vậy khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn, vì chúng ta đang ở nơi hoang địa”. Nhưng Người nói với các ông: “Các con hãy cho họ ăn đi”. Các ông trả lời: “Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, trừ phi chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này”. Số đàn ông độ năm ngàn. Người nói với các môn đệ rằng: “Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm mươi người”. Các ông đã làm như thế, và bảo tất cả ngồi xuống. Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.

Suy Niệm: Hy Tế Thập Giá

“Vào tháng 12 năm 1987 có một đất khủng khiếp tại Armeni, thuộc liên bang Nga. Hai mẹ con bà Petrosyan đều bị lấp vùi dưới hàng trăm ngàn tấn gạch, đá và xi măng, nhưng họ may mắn nằm lọt vào trong một khoảng trống nhỏ chỉ vừa đủ chỗ cựa quậy mà thôi. Tất cả lương thực họ có chỉ là một hũ mứt và chẳng mấy chốc hũ mứt cũng hết sạch. Lúc đó, cô gái 4 tuổi mới kêu: “Mẹ ơi, con khát quá. Mẹ cho con uống nước”. Nhưng lấy nước đâu bây giờ? Tiếng kêu khát của con cứ tiếp tục làm cho bà mẹ vừa đau lòng vừa lúng túng. Nhưng tình mẫu tử thiêng liêng đã gợi cho bà một ý nghĩ táo bạo: đó là lấy những giọt máu cuối cùng của bà cho con uống để cầm cự với tử thần. Lúc đó, người mẹ đáng thương mới lấy tay sờ sẫm và vớ được một miếng kính bể. Bà lấy miếng kính cắt đầu ngón tay trỏ và đút ngón tay vào miệng con bảo con mút. Em bé mút ngón tay của mẹ một lúc rồi nói: “Mẹ cắt một ngón tay nữa cho con mút thêm”. Bà liền cắt một ngón tay nữa nhưng vì trời lạnh quá nên bà không thấy đau đớn gì nữa… Sau khi được cứu sống, người đàn bà thuật lại rằng: “Lúc đó, tôi biết thế nào tôi cũng chết, nhưng tôi muốn con tôi được sống”.

Trong đêm lễ Vượt Qua, Chúa Giê-su biết mình sẽ phải chết trên thập tự, đổ máu ra, để cho muôn người được sống. Chúa Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các môn đệ và nói : “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống ché này. Người bảo các ông : “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người.” “Hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến Thầy.” (Lc 22,19)

Trên đồi Golgotha Chúa đã hiến tế chính mạng sống mình làm của lễ đền tội, chết thay cho nhân loại để nhân loại được cứu độ và tham dự vào sự sống đời đợi trên thiên đàng. “Nhờ Thánh Thần hằng hữu thúc đẩy, Đức Ki-tô đã tự hiến tế như lễ vật vẹn toàn dâng lên Thiên Chúa. Máu của Người thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những việc đưa tới sự chết, để chúng ta xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa hằng sống.” (Dt. 9:14)

Hôm nay cùng với Giáo Hội, chúng ta mừng kính trọng thể Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Giê-su. Mỗi Thánh Lễ là Bữa Ăn Tiệc Ly được tái diễn lại; mỗi Thánh Lễ là Hy Tế thập giá của Đức Giê-su hiến tế một lần duy nhất trên đồi Golgotha được tái diễn lại, tiếp tục dâng lên Chúa Cha để xin ơn cứu độ cho nhân loại. Mỗi lần Hy Tế thập giá được cử hành trên bàn thờ, “nhờ đó Chúa Kitô, Chiên vượt qua của chúng ta chịu hiến tế”( 1 Cor 5:7) thì “công cuộc cứu chuộc chúng ta được thực hiện.”( LG số 3)

Xưa trên thập giá, Chúa Kitô là Linh Mục, là bàn thờ và là của Lễ là chính máu; nay trên bàn thờ Chúa Giê-su Kitô cũng hiện diện và dùng miệng và tay linh mục để tái diễn lại Hy Tế thập giá của Chúa Giê-su để dâng lên Chúa Cha, xin Chúa Cha thương xót nhân loại. Vì thế, “Thánh Lễ trở nên suối nguồn và là đỉnh cao của đời sống Kitô Giáo nói chung và của Giáo Hội nói riêng.” (LG số 3)

Trong Phúc Âm hôm nay, Chúa Giê-su đã hoá 5 chiếc bánh và 2 con cá ra nhiều để nuôi hàng ngàn người ăn no. Trong Thánh Lễ, Chúa Giê-su đã trở thành Tấm Bánh Thánh để nuôi lấy linh hồn chúng ta.

Mỗi ngày chúng ta được nuôi dưỡng bởi Mình và Máu Thánh của Đức Giê-su Ki-tô; Chúa cũng mời gọi mỗi người chúng ta trở thành tấm bánh nhỏ bé ra để nuôi dưỡng và xây dựng đời sống anh chị em mình. Trong bài đọc II hôm nay, Thánh Phao-lô nói: “Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết.”

Lời nguyện:Lạy Cha Hằng Hữu, chúng con xin dâng lên Cha, Mình và Máu Thánh, Linh Hồn và Thần Tính của Con rất yếu dấu Cha là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng con, để đền vì tội lỗi chúng con và toàn thế giới.

Vì cuộc Khổ Nạn đau thương của Chúa Giê-su Ki-tô, xin Cha thương xót chúng con và toàn thế giới!

Lm Phêrô Maria Bùi Công Minh