Thông Báo

Chứng Nhân

LOẠI BÀI VIẾT: Bài giảng

08.02 Thứ Ba Tuần XVIII Mùa Thường Niên Năm chẵn: Gr 30, 1-2. 12-15. 18-22; Mt 14, 22-36

BÀI ĐỌC I: Gr 30, 1-2. 12-15. 18-22 “Vì tội lỗi ngươi quá nặng, nên Ta đã làm cho ngươi những sự ấy. Nhưng Ta sẽ đem Giacóp về nhà xếp”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Có lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: “Chúa là Thiên Chúa Israel phán thế này: Ngươi hãy chép vào sách mọi lời Ta đã phán với ngươi”.

Vì Thiên Chúa phán rằng: “Nơi giập gãy của ngươi đã bất trị, thương tích ngươi làm độc quá đỗi. Không ai đoái thương băng bó cho ngươi: không có thuốc hay chữa ngươi bình phục. Mọi kẻ yêu ngươi đã bỏ quên ngươi, không tìm kiếm ngươi nữa, vì Ta đã đánh ngươi bị thương như kẻ thù sửa phạt ngươi nặng nề, vì sự gian ác của ngươi quá nhiều, tội lỗi của ngươi quá nặng, nên Ta đã làm cho ngươi những sự ấy”.

Chúa phán thế này: “Đây Ta đem những kẻ trong nhà xếp Giacóp bị bắt trở về gia cư họ, Ta sẽ xót thương. Thành sẽ được xây lại trên nơi cao của nó, đền thờ sẽ được trùng tu theo trật tự của nó. Thế là sẽ vang lên lời ca tụng và tiếng reo mừng. Ta sẽ làm cho nó thêm nhiều, và nó sẽ không bị hạ nhục. Con cái nó sẽ được như xưa; trước mặt Ta, cộng đồng nó sẽ đứng vững. Ta sẽ hỏi thăm mọi người áp bức nó. Thủ lãnh nó sẽ bởi nó mà ra; vua chúa nó sẽ từ trong nó mà lên. Ta sẽ cho nó triều yết và nó sẽ đến gần Ta, vì thật ra có ai dám liều mạng đến gần Ta? -Chúa phán như thế-. Bấy giờ các ngươi sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi”.   

Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM:   Mt 14, 22-36 “Xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió.

Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa” và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ”. Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến”. Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin cứu con”. Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ?” Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa!”

Khi đã sang qua biển hồ, các ngài lên bộ và ghé vào Ghênêsarét. Nhận ra Ngài, dân địa phương liền loan tin đi khắp cả vùng xung quanh, và người ta đem đến cho Ngài hết mọi kẻ ốm đau. Họ nài xin Ngài cho họ rờ đến tua áo choàng của Ngài thôi, và ai đã rờ đến thì đều được chữa lành.    

Đó là lời Chúa.

Bài suy niệm của Cha Lm Phêrô Maria Bùi Công Minh, viết ngày 06.08.2018

Suy Niệm: Xin Chúa đến và bước vào thuyền đời của con!

Cuộc đời là một hành trình ra đi. Đức Giê-su muốn các môn đệ xuống thuyền tiếp tục hành trình đức tin vượt biển qua bờ bên kia. Trong Kinh Thánh, biển được xem như là nơi hoạt động của quyền lực bóng tối. Con thuyền của người môn đệ Giê-su luôn bị quyền lực Xa-tan bao vây và tấn công.

Trong Phúc Âm hôm nay, chiếc thuyền của các môn đệ ra khơi đã “bị sóng đánh vì ngược gió” (Mt. 14:24). Người môn đệ Giê-su phải chèo lái ngược dòng đời, phải bơi lội ngược dòng của thế gian.

Sau phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều, hôm nay Đức Giê-su đi trên mặt biển và làm cho sóng biển phải lặng yên. Đức Giê-su muốn cho các môn đệ biết là Thầy của mình còn có quyền trên quyền lực bóng tối quỷ dữ.

“Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” (Mt. 14:25-27)

Từ trên núi cầu nguyện với Thiên Chúa Cha, Đức Giê-su đã nhìn thấy các môn đệ đang chơi vơi giữa biển cả, và Đức Giê-su đã đi trên mặt biển đến với các môn đệ. Dù có khuya bao nhiêu 2 hay 3 giờ sáng, Đức Giê-su vẫn đến để giúp đỡ các môn đệ và mỗi người chúng ta.

Lời Đức Giê-su 2000 năm trước trên biển hồ Ga-li-lê, “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” thì cũng là Lời của Đức Giê-su đang nói với mỗi người chúng ta giây phút này đang vật lộn với sóng biển của cuộc đời mình.

“Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” (Mt 14:28-31)

Lúc đầu Phêrô nhìn hướng về Đức Giê-su thì Phê-rô đã đi được trên nước, nhưng khi Phê-rô kém lòng tin và vì sợ hãi mà quay nhìn thấy gió thì ông bị chìm. Thuyền đời chúng ta sẽ bị chìm nếu lòng trí và tâm hồn chúng ta không hướng về Chúa.

“Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng” (Mt 14:32). Thuyền đời chúng ta sẽ bị sóng biển thế gian và quỷ dữ vùi dập nếu trong thuyền đời chúng ta không có Đức Giê-su. Nhưng khi chúng ta mời Đức Giê-su bước lên thuyền đời mình, thì sóng gió biển đời và sự dữ sẽ bị đẩy lùi và im lặng.

Lạy Chúa, xin hãy đến và bước lên thuyền đời của con!

Lm Phêrô Maria Bùi Công Minh