Đau buồn là một con quái vật khổng lồ rất đáng sợ xuất hiện trước mặt tất cả chúng ta ở một lúc nào đó trong cuộc sống. Một số người trong chúng ta mãi đến gần cuối đời mới nếm cảm giác đau khổ, trong khi có những người vừa chào đời đã phải trải qua.
Điều ấy không công bằng?
Không hề có lời lý giải nào về việc này, chí ít là những lời lý giải ở đời này chúng ta không thể hiểu được. Vì tất cả chúng ta đều đối mặt với nỗi mất mát người chúng ta yêu thương trong một giai đoạn nào đó của cuộc sống.
Đau buồn không phải là một chu trình. Bạn vào đầu này và ra ở đầu kia, “lành lặn”. Đó là một vòng tuần hoàn. Đúng vậy, thời gian qua đi, nỗi đau sẽ vơi bớt, tình yêu và những kỷ niệm về người đặc biệt ấy bắt đầu mờ đi, nhưng bạn sẽ luôn cảm thấy đau buồn trước nỗi mất mát đi người bạn yêu thương. Ngay cả khi có đứa con khác, hoặc tìm thấy hạnh phúc trong mối quan hệ khác, hoặc bất cứ điều gì đi nữa, sẽ không bao giờ thay thế được tình yêu và mối quan hệ đã mất. Bạn sẽ đau buồn trước nỗi mất mát đến khi bạn ra đi. Bạn sẽ không “khỏi được”.
Một thời gian kể từ sau sự mất mát, nỗi đau vẫn còn, nhưng những cảm xúc không còn quá mạnh mẽ như đã từng. Tôi tin rằng mỗi một ngày qua đi, tôi có thể nhìn thấy những ơn lành trong cuộc sống của mình nhiều hơn, giúp tôi bù đắp nỗi đau và mất mát.
Khi có ai đó bên bạn đang trải qua đau buồn, xin hãy chấp nhận rằng họ mãi mãi đã thay đổi và hãy cho họ không gian, và hãy để cho họ thoải mái bộc lộ mọi cảm xúc mình. Đừng trông đợi mình sẽ vẫn có thể như xưa sau khi mất đi người thương yêu, bạn sẽ không thể nào. Hãy chấp nhận để bản thân thay đổi, và thích nghi.
Nếu bạn không biết nói gì, chỉ đơn giản thừa nhận điều ấy hoặc hãy để sự hiện diện của bạn nói lên tất cả. Một trong những điều đau đớn tôi nghe được chính là những dạng kiểu mẫu được dùng để an ủi. Đừng nói với tôi rằng tôi sẽ ổn. Tôi biết mình sẽ ổn, nhưng lúc này đây, tôi rất không ổn. Nói rằng tôi sẽ ổn hoặc mọi thứ rồi sẽ tốt đẹp chính là xem nhẹ những gì tôi đang trải qua. Tôi đang ở tận cùng vực thẳm, tôi không nhìn thấy chút ánh sáng nào. Tôi đang bị bóng tối bao trùm. Tôi biết mình sẽ thoát ra. Tôi sẽ có lại được ánh sáng như trước đây, nhưng nghe ai đó nói tôi sẽ ổn, có vẻ như mọi việc sẽ ổn với không một đau đớn nào và như tôi không được buồn.
Tôi sẽ ổn, nhưng điều đó đến bởi vì tôi chiến đấu, tôi phải rất vất vả, tôi khóc, tôi cầu nguyện, và tôi dựa vào những người xung quanh giúp kéo tôi ra khỏi bóng tối. Mọi việc không đơn giản sẽ ổn chỉ vì thời gian sẽ qua đi. Nó đòi hỏi một sự nỗ lực và quyết tâm rất lớn từ bản thân, sự giúp đỡ không ngừng của những người xung quanh, và nhờ ân sủng và lòng thương xót của Chúa ban cho tôi trong suốt chặng đường khó khăn.
Xin đừng coi nhẹ những đấu tranh trong chuyến hành trình của tôi. Tôi mạnh mẽ bởi vì tôi phải mạnh mẽ. Tôi làm được bởi vì tôi không có lựa chọn nào khác. Trước khi trải qua sự mất mát, tôi đã không tưởng tượng mình có thể thở được nếu mất đi người yêu thương; đã qua một thời gian, tôi vẫn có cảm giác như mình không thở nổi. Tôi không mạnh mẽ. Tôi yếu đuối. Nếu không nhờ những người bạn và gia đình, tình yêu và ân sủng của Chúa, tôi không thể đi được đến ngày nay. Tôi tin như thế.
Sự chết là điều chúng ta sợ hãi. Chúng ta cố tránh nó. Đôi lúc, chúng ta nghĩ mình có thể. Nếu chúng ta có thể tìm thấy một cách chữa trị, giá mà cẩn trọng hơn, giá mà… Nhưng cái chết cứ sẽ đến. Đó là điều chúng ta chắc chắn phải đối mặt trong cuộc sống.
Chúng ta không nên sợ hãi điều chúng ta biết sẽ đến. Người thương yêu của chúng ta đang bình an; không còn phải đau đớn, buồn phiền.
Đừng để nỗi sợ hãi về sự chết ngăn bạn an ủi những ai đang đau buồn. Cái chết không phải là một điềm xấu. Vấn đề không phải chúng ta chết thế nào hoặc khi nào. Tất cả chúng ta đều phải đi qua thời kỳ chuyển tiếp cuối cùng ấy; và hầu hết chúng ta không thể nói được khi nào việc ấy xảy đến, hoặc xảy đến thế nào. Điều nằm trong tầm tay của chúng ta, điều chúng ta có thể nói chính là chúng ta đã sống những ngày được ban cho ở thế gian này như thế nào.
Hãy chú ý đến chất lượng của cuộc sống, chứ không phải thời lượng của cuộc sống. Tôi muốn mọi người nhìn thấy tôi sống tốt hơn nhờ gia đình, những người bạn và những người tôi yêu thương đã có mặt trong cuộc sống của tôi. Tôi muốn nói về họ. Tôi muốn giữ mãi những ký ức về họ và tôi muốn sống để khi thời gian của tôi nơi đây chấm dứt, tôi có được điều gì đó để lại cho những người quanh tôi. Chết không phải là điều phải sợ hãi. Nó sẽ đến
Tôi đau buồn, tôi khóc và tôi cười. Tôi than khóc sự mất mát và tôi vui mừng trước những ơn lành. Tôi sẽ sống.
Hãy nhìn lên Ngài. Hãy luôn luôn cầu xin sự HY VỌNG và BÌNH AN của Ngài. Nó sẽ đến.
TThuy NTran