Con ngước mắt, nhìn trời cao thăm thẳm
Kìa lấp lánh một vì sao cô đơn
Ngay sau vườn nhà con đang ở.
Giật mình!
Con vẫn có Chúa đồng hành vạn thuở
mà sao lòng thấy trống vắng, bơ vơ
Có phải tình con quá hững hờ?
Bến bờ thương nhớ – chỉ là mộng mơ.
Có những lúc, con muốn chùn chân bước.
Nhưng bình an của Ngài đã cuốn hút hồn con.
Và thêm nghị lực, để con chỗi dậy,
Nân đở con tiếp tục lên đường…
Lạy Chúa,
Con chẳng ước chẳng mong gì hơn nữa,
Sống một đời xin trọn kiếp thủy chung
Với tình yêu vượt khó chẳng ngại ngùng
Con xin bước theo Người Tình Vạn Thuở.
TThuy NTran