Thông Báo

Chứng Nhân

LOẠI BÀI VIẾT: Bài giảng

08.22 * Thứ Tư – Đức Trinh Nữ Maria Nữ Vương: Ed 34:1-11; Mt 20:1-16a

Suy niệm: Dù sớm hay muộn, Thiên Chúa vẫn luôn ra đi tìm kiếm bạn.
Qua Tin Mừng hôm nay về dụ ngôn Nước Trời giống như người chủ kia ra đi mướn thợ vào làm vườn cho mình, tôi cảm nghiệm như sau:

Thứ nhất,
Tôi rất cảm động vì Thiên Chúa vẫn luôn nhẫn nại ra đi tìm kiếm con người từng phút từng giờ để mời gọi và ban tặng cho con người vinh quang hồng ân Nước Trời.

Thiên Chúa ra đi tìm kiếm con người ngay từ giây phút “vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình.” (Mt 20:1)

Thiên Chúa lại ra đi kiếm tìm con người vào “khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ.” (Mt 20:3)

Thiên Chúa tiếp tục ra đi tìm kiếm con người vào “giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.” (Mt 20:5)

Thiên Chúa vẫn luôn nhẫn nại đợi chờ và tiếp tục ra đi kiếm tìm vào “giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : ‘Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?” Họ đáp : ‘Vì không ai mướn chúng tôi.’ Ông bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !” (Mt 20:6-7)

Thứ hai,
Tôi cảm nghiệm rằng Thiên Chúa rất tôn trọng quyền tự do của con người. Thiên Chúa không ép buộc ai vào Nước Trời: “Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc.” (Mt 20:2)

Thứ ba,
Thiên Chúa rất rộng lượng và Ngài trao ban trọn vẹn hạnh phúc Nước Trời cho con người không phải vì công sức của con người. Tất cả mọi người đều được lãnh nhận một quan tiền dù làm tám giờ hay một giờ. Nước Trời là một món quà được trao ban nhưng không.

Thứ tư,
Công bằng của Thiên Chúa chính là Lòng Chúa Thương Xót. ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.’ (Mt 20:4)
“Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn chủ nhà : ‘Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.’ Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ : ‘Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao ? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao ? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?” (Mt 20:11-15)

Thứ năm,
Thiên Chúa luôn rộng lượng; con người thì ích kỷ, ganh tỵ, nhỏ mọn và không có lòng biết ơn: “Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn chủ nhà : ‘Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” (Mt 20:9-11)

 

Lời Nguyện:
Lạy Chúa, con ca ngợi Lòng Chúa Thương Xót – Xin cho con luôn có tấm lòng biết ơn vì muôn ơn lành Chúa đã thương ban cho con.

Lạy Chúa, con xin tôn vinh Lòng Chúa Thương Xót – Xin lấy khỏi lòng trí con tính ganh tỵ và nhỏ mọn.

Lạy Chúa, con tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót – Xin cho con luôn nhìn, nói và hành động mọi sự trong lăng kính của Lòng Chúa Thương Xót.

Lm. Phêrô Maria Bùi Công Minh