Thông Báo

Chứng Nhân

LOẠI BÀI VIẾT: Bài giảng

04.02.2019 Thứ Ba Tuần IV Năm C– Ed 47, 1-9. 12; Ga 5, 1-3a. 5-16

LỜI CHÚA: Ga 5, 1-3a. 5-16 “Tức khắc người ấy được lành bệnh”.

Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” Người đó thưa: “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”. Chúa Giêsu nói: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”. Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng”. Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: “Vác chõng mà đi”. Họ hỏi: “Ai là người đã bảo anh “Vác chõng mà đi?” Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.

Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.

Posted by Minh Bui on Monday, April 1, 2019

Lạy Chúa Giêsu, chúng con không biết thương nhau, chúng con không biết cảm thông nỗi khổ của nhau, vì chúng con quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình. Chúa từ bi nhân hậu, rộng lòng tha thứ lỗi lầm chúng con sai phạm hằng ngày, dù chẳng đáng. Tội lỗi chúng con được tha nhờ Nhiệm tích Hoà giải, nhưng hậu quả của tội, chúng con vẫn phải gánh chịu. Xin cho chúng con biết sống thảo hiền, biết sống ngay lành công chính, đáng được Chúa thương yêu, chở che. Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lm Phê-rô Maria Bùi Công Minh