Lạy Chúa mọi nhân đức,
Xin hướng lòng chúng con về với Chúa,
Khuôn mặt Ngài, cho chúng con được thấy,
Là chúng con được cứu độ muôn đời.
Con vẫn biết,
Muốn thấy Ngài khi lòng chưa trong sạch
Là tự phụ, là đòi hỏi kiêu sa.
Ngài là Đấng nhân hậu vô bờ,
Là thiện hảo cao sang và tuyệt mỹ
Là Ánh sáng nội tâm, là Sức sống
Xin dủ tình thương xót chúng con.
Vì chỉ khi thấy được Ngài nhân ái,
Hồn được sạch và lòng mới cậy tin.
Chỉ mình Ngài là Đấng cứu độ
Chỉ mình Ngài mới bày vẽ cho con
Làm sao thấy được điều con khao khát,
Diễm phúc ấy, chỉ mình Ngài ban tặng.
Ngài quá rõ lòng con hằng rên siết:
‘Con miệt mài tìm Ngài ôi lạy Chúa,
Xin Ngài đừng nỡ tâm giấu mặt đi!…’
(Guillaume de Saint-Thierry, 1085-1148)