Chúng ta thật dễ chia trí biết chừng nào trong khi cầu nguyện.
Bên ngoài, môi ta mấp máy nhưng lòng trí ta lang thang đó đây.
Làm sao ta cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa.
Trong Thánh Vịnh 19, vịnh gia thốt lên “Lạy Chúa, xin cho lời trên miệng tôi và suy niệm trong lòng tôi được chấp nhận nơi thiên nhan Chúa” (Thánh vịnh 19,14).
Ông muốn cảm nhận nhiều hơn những lời phát ra trên môi miệng.
Ông muốn thấm nhập vào thái độ bên trong tâm hồn và mong mỏi những ý nghĩ sâu thẳm trong lòng làm đẹp lòng Chúa.
Cầu nguyện là một cuộc đối thoại với Thiên Chúa,
Đấng yêu thương ta nhiều hơn bất cứ ai có thể yêu ta – ngay cả chính ta cũng không yêu ta bằng Ngài yêu ta.
Thiên Chúa còn muốn nhiều hơn một cuộc đối thoại siêu nhiên với ta nữa.
Ngài muốn chia sẻ những cảm nhận thâm sâu của Ngài với ta cũng như muốn ta chia sẻ những cảm nhận thẳm sâu trong lòng với Ngài.
Đây là cuộc đối thoại giữa tâm hồn và tâm hồn để Thiên Chúa chữa lành cho ta và để ta càng nên giống Ngài.
Thiên Chúa đánh giá cao sự thành thật.
Chúng ta có thể mở lòng ra với Ngài trong lời cầu nguyện và nhớ rằng Ngài yêu thương ta vô điều kiện.
Ngài biết những vui buồn trong ngày đời ta và những lầm lỗi của ta nhưng vẫn yêu thương ta.
Ngài yêu ta đến nỗi ban tặng cho ta chính Người Con Duy Nhất của Ngài.
Hãy mở rộng lòng trí ta ra với Thiên Chúa trong Mùa Chay này.
Tất cả điều Chúa muốn nơi ta là một quả tim khiêm nhường và thống hối, sẵn lòng hoán cải nhờ vào hồng ân của Ngài. Hãy để Ngài làm tinh tuyền tâm hồn ta.
“Lạy Chúa, Ngài là sức mạnh và ơn cứu độ của con.
Xin tẩy sạch con để lời con cầu và tâm hồn con được Chúa chấp nhận.
Chúa gọi con nên thánh thiện như Ngài.
Xin kéo con đến bên Chúa và biến đổi con dưới ánh sáng của tôn nhan Ngài”