- Ngón cái gần bạn nhất. Vì thế, hãy bắt đầu giờ cầu nguyện bằng việc cầu nguyện cho những người gần gũi bạn nhất. Những người bạn dễ nhớ đến nhất. Cầu nguyện cho người mình yêu thương, như có lần Carl Lewis nói, là một “nhiệm vụ ngọt ngào”.
- Ngón tiếp theo là ngón để trỏ. Hãy cầu nguyện cho những người dạy dỗ, giáo dục và chữa lành cho bạn. Họ chính là cha mẹ, các thầy giáo, bác sĩ và các Linh mục. Họ cần được Chúa nâng đỡ và có đức khôn ngoan để chỉ dẫn người khác con đường đúng đắn. Hãy nhớ đến họ trong nguyện cầu.
- Ngón kế tiếp là ngón lớn nhất. Nó nhắc ta nhớ đến những người lãnh đạo. Hãy cầu nguyện cho vị đứng đầu quốc gia của bạn, cho các huynh trưởng trong nhóm bạn đang sinh hoạt, cho các cấp lãnh đạo trong công sở mình đang làm việc. Họ góp phần định hình đất nước chúng ta và hướng dẫn dư luận. Họ cần được Chúa dẫn dắt trên đường ngay nẻo chính.
- Ngón thứ tư là ngón đeo nhẫn. Nhiều người sẽ ngạc nhiên khi biết rằng ngón ấy yếu nhất, nhiều giáo sư dương cầm xác nhận như thế. Ngón này nhắc ta nhớ cầu nguyện cho những người ốm yếu, bệnh tật, đang gặp khó khăn hay đau khổ. Họ cần ta cầu nguyện đêm ngày.
- Và cuối cùng là ngón út; ngón nhỏ nhất. Đấy là ngón nói lên tương quan giữa chúng ta với Chúa và với tha nhân. Như Kinh Thánh dạy: “Kẻ nhỏ nhất sẽ trở nên lớn nhất trong anh em”. Ngón út sẽ nhắc bạn cầu nguyện cho chính mình. Sau khi cầu nguyện cho bốn nhóm kia, bạn sẽ nhìn chính những nhu cầu của bạn với một cái nhìn đúng đắn, và bạn có thể cầu nguyện cho mình hiệu quả hơn.
Bản dịch của Trần Duy Nhiên.
Trích: Nối Lửa Cho Đời
(Lm.Lê Quang Uy DCCT sưu tầm và biên soạn)