Suy Niệm: Trường huấn luyện Giê-su
Tiếp theo bài chia sẻ hôm qua, Phúc Âm hôm nay cho chúng ta biết thêm về Trường Giê-su huấn luyện các môn đệ ra đi loan báo Tin Mừng như thế nào?:
Thứ nhất, “Anh em hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en.” Đầu tiên người môn đệ phải bắt đầu sống đời sống truyền giáo từ trong gia đình mình trước, rồi đến cộng đoàn, đất nước và toàn thế giới.
Thứ hai, “Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.” Người môn đệ rao giảng điều gì? Có phải rao giảng về đóng góp xây nhà thờ và cơ sở giáo xứ vững bền? Hay là cần có số tiền vốn ổn định cho giáo xứ? Người môn đệ phải rao giảng về “Nước Trời đã gần kề,” đó chính là niềm vui và hồng ân cứu độ mà con người đã lãnh nhận qua sự đau khổ, chết và sống lại trao ban Thánh Thần của Đức Giê-su Ki-tô, Đấng độ duy nhất của nhân loại.
Thứ ba, “Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ.” Đây chính là lệnh truyền của Đức Giê-su, nhưng sao chúng ta không thấy những điều này xẩy ra trong các thánh lễ Chúa Nhật cuối tuần hay mỗi ngày tại các giáo xứ và sinh hoạt đạo đức của người Công Giáo?
Thứ tư, “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.” Người môn đệ đã lãnh nhận sự sống và ơn cứu độ nhưng không thì người môn đệ hãy trao ban và chia sẻ ân sủng và niềm vui Tin Mừng cho anh em mình nhưng không.
Thứ năm, “Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.” Người môn đệ không được cậy dựa vào quyền lực đồng tiền, vật chất và thế lực trần gian nào nhưng phải hoàn toàn nương tựa vào sự an bài của Thiên Chúa. Người môn đệ phải sống đơn giản và thanh thoát, không để của cải vật chất và đồng tiền làm cho mình bận tâm và ra nặng nề.
Thứ sáu, “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi.” Người môn đệ không tìm chỗ ở thoải mái nhưng phải tìm ở với người có trái tim tốt.
Thứ bảy, “Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.” Người môn đệ phải luôn có bình an của Đưc Ki-tô trong tâm hồn và trao ban bình an của Đức Ki-tô đến bất cứ nơi nào mình đến.
Thứ tám,”Nếu người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại.” Người môn đệ phải luôn có giá khi rao giảng Tin Mừng, đó là bị từ chối. Người môn đệ không thất vọng khi gặp khó khăn nhưng hãy tiếp tục ra đi hết làng này đến thành khác.
Trường Giê-su đang đời bạn. Hãy học cùng Thầy Giê-su vì Ngài là “đường, là sự thật và là sự sống.”
Lm. Phêrô Maria Bùi Công Minh