“Nhưng Ta trách con điều này: Con đã để mất tình yêu thuở ban đầu” (Kh 2,4).
Bạn còn nhớ những giờ thích thú nhất, sung sướng nhất khi mới gặp Chúa hay không?
Lúc ấy những mảng tội lỗi vừa rớt khỏi vai. Ta nhận được hàng chuỗi lời hứa ân thưởng được cứu rỗi và an bình trong tâm linh. Ðó chính là xuân thì của cuộc đời, vì mùa đông lạnh giá của trần gian đã chìm vào quá khứ. Sấm sét của núi Sinai không còn gầm vang nữa. Chúa là tình thương và hy vọng.
Thương yêu, an bình, nhẫn nại nở rộ trong lòng ta. Hoa cúc tím của ăn năn, hoa huệ của thanh khiết, tường vi của tin cậy, đóa hồng của tình yêu, tất cả đều lộng lẫy trong vườn của lòng ta. Mùa chim hót đã đến.
Ta vui mừng cảm tạ, ca ngợi Chúa với những lời như: Lạy Chúa, con hoàn toàn thuộc về Ngài. Tất cả những gì của con, xin dâng cho Ngài. Chúa đã mua chuộc con bằng máu của Chúa. Con xin đem cả đời con làm nô lệ cho Chúa. Sống hay chết con đều thuộc về Chúa cả.
Rồi ta đã giữ lời hứa ấy ra sao? Tình yêu ấy ngày nay có còn nóng cháy nữa hay không? Ta có nghe Chúa Giêsu nói: “Ta có điều trách con vì con đã bỏ mất tình yêu thuở ban đầu” hay không? Ta đã làm được gì cho Chúa?
Mùa đông băng giá đã trở lại kéo dài. Tâm hồn ta đã giá băng, trong lúc đáng lẽ phải đón mừng mùa hè ấm áp, hoa nở chim hót, cuộc đời bên nguồn sống bất tận. Có thể nào tiếp tục trôi dạt mãi trong mùa băng giá ấy hay không?
Lạy Chúa Giêsu! Sau những năm tháng con nhận ơn phúc dồi dào từ Chúa, nay con đã trở thành kẻ vô ơn, vô cảm đối với Chúa và công trình của Ngài. Lạy Chúa Giêsu yêu quí! Xin cho con trở lại với tình yêu ban đầu, trở lại mùa xuân của yêu thương thắm thiết. Lạy Chúa! Xin ban xuân thì cho con lần nữa, vì Chúa là mặt trời công chính của lòng con.
Giọt Nước Mắt Cuối Cùng (118 Câu Chuyện Suy Tư Và Cầu Nguyện Ðôi Hàng Tâm Tư Cho Một Ðời Kitô Hữu)
Sưu Tầm * TThuy NTran